Bài Ðọc I: Cv 4, 32-37
Tin mừng: Ga 3, 7-15
"Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người,
Đấng từ trời xuống".
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: "Thật, Tôi
bảo cho ông biết: Ông đừng ngạc nhiên vì nghe Tôi nói rằng: Các ngươi phải tái
sinh bởi trời. Gió muốn thổi đâu thì thổi, ông nghe tiếng gió, nhưng chẳng biết
gió từ đâu đến và đi đâu: mọi kẻ sinh bởi Thần Linh cũng vậy".
Nicôđêmô
hỏi lại rằng: "Việc ấy xảy ra thế nào được?" Chúa Giêsu đáp: "Ông
là bậc thầy trong dân Israel
mà ông không biết điều ấy sao? Thật, tôi bảo thật cho ông biết: Ðiều chúng tôi
biết thì chúng tôi nói; điều chúng tôi thấy thì chúng tôi minh chứng. Nhưng các
ông lại không nhận lời chứng của chúng tôi. Nếu khi Tôi nói về những sự dưới
đất mà các ông không tin, khi Tôi nói những sự trên trời, các ông tin thế nào
được? Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người
vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con
Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị
tiêu diệt muôn đời".
Suy niệm
Thiên Chúa dựng nên con người không phải để nó phải chết nhưng là
để được sống. Sống không phải như loài vật trong sự bất định nhưng như
những con người mang trong mình sức sống thần linh. Chính vì thế mà Đức Giêsu – Thiên Chúa đã làm người – cứu Chúa của chúng
ta. Với Người, qua Người và trong Người, Thiên Chúa đã trao ban sự sống thần
linh cho chúng ta là chính Người.
Đăng nhận xét