Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

Thứ Hai sau Chúa Nhật IV Phục Sinh

Written By Thanhcao's Blog on Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016 | 15:30

Bài Ðọc I: Cv 11, 1-18
Tin Mừng: Ga 10, 1-10
"Ta là cửa cho chiên ra vào".

Khi ấy, Đức Giê-su  nói với người Dothái rằng : "Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ." Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ. Vậy, Đức Giê-su lại nói: "Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.

Suy niệm

Bảo tồn sự sống là bản năng của muôn loài. Ngay cả cây cỏ cũng thế. Tất cả đều muốn sống và sống sung mãn. Nhưng, sự sống nào cũng có giới hạn nếu nó không được đón nhận từ nguồn sống vô hạn.
Nguồn sống vô hạn ấy, thật may mắn, chúng ta được đón nhận từ vị mục tử đích thực. Người đã hứa đảm bảo cho chúng ta được sống và sống dồi dào nếu biết nghe tiếng chủ chiên. Nghe tiếng chủ chiên hẳn cuộc sống của ta sẽ thay đổi mỗi ngày. Mỗi ngày sẽ là lời tạ ơn và sống yêu thương hơn.

Đăng nhận xét