Bài Ðọc I: Đnl 30,10-14
"Lời
Chúa ở rất gần anh em để anh em đem ra thực hành".
Khi
ấy, ông Mô-sê nói với dân Ít-ra-el rằng: miễn là anh (em) nghe tiếng ĐỨC CHÚA,
Thiên Chúa của anh (em), mà giữ những mệnh lệnh và thánh chỉ Người, ghi trong
sách Luật này, miễn là anh (em) trở về với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em),
hết lòng hết dạ. Quả thế, mệnh lệnh tôi
truyền cho anh (em) hôm nay đây, không vượt quá sức lực hay ngoài tầm tay anh
(em). Mệnh lệnh đó không ở trên trời, khiến anh (em) phải nói: "Ai sẽ lên
trời lấy xuống cho chúng tôi và nói cho chúng tôi nghe, để chúng tôi đem ra
thực hành? Mệnh lệnh đó cũng không ở bên kia biển, khiến anh (em) phải nói:
"Ai sẽ sang bên kia biển lấy về cho chúng tôi và nói cho chúng tôi nghe,
để chúng tôi đem ra thực hành?14 Thật vậy, lời đó ở rất gần anh (em), ngay
trong miệng, trong lòng anh (em), để anh (em) đem ra thực hành.
Bài Ðọc II: Cl 1,15-20
"Muôn
loài đều do Thiên Chúa tạo dựng, nhờ Đức Giê-su mà có".
Ðức Giê-su
Kitô là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, là
trưởng tử sinh ra trước mọi loài thọ tạo, vì trong Người, muôn vật được tạo
thành trên trời cùng dưới đất, hữu hình với vô hình. Dẫu là hàng dũng lực thần
thiêng hay là bậc quyền năng thượng giới, tất cả đều do Thiên Chúa tạo dựng nhờ
Người và cho Người. Người có trước muôn loài muôn vật, tất cả đều tồn tại trong
Người. Người cũng là đầu của thân thể,nghĩa là đầu của Hội Thánh; Người là khởi
nguyên, là trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại, để trong mọi sự
Người đứng hàng đầu. […]
Tin Mừng: 10,25-37
"Ai
là người thân cận của tôi".
[…]Khi
ấy, nhà thông luật muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su
rằng: "Nhưng ai là người thân cận của tôi? "Đức Giê-su đáp: "Một
người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp.
Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa
chết.1 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người
này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy,
cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường,
tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy
dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy
trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai
quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc cho người này, có
tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác."36 Vậy
theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị
rơi vào tay kẻ cướp? "
Yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự, và yêu
thương tha nhân như chính mình, là điều cốt lõi và quy tóm mọi mệnh lệnh Thiên
Chúa truyền dạy. Đó là con đường dẫn đưa chúng ta đến sự sống đời đời. Hai giới
răn này không chỉ là những mệnh lệnh ghi trên giấy nhưng đã được khắc ghi trong
tâm khảm con người qua mọi thời. Xin cho mỗi người chúng ta luôn biết yêu mến
và thực hành Lời Chúa dạy, tích cực dấn thân trong các hoạt động tông đồ bác
ái, luôn nhạy bén trước nhu cầu của người chung quanh và sẵn sàng chia sẻ giúp
đỡ.
Đăng nhận xét