Bài Ðọc I: 1 Sm 8,4-7.10-22a
Tin Mừng: Mc 2, 1-12
"Ở
dưới đất này, Con Người có quyền tha tội".
Khi
ấy, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà, dân chúng tụ
tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho
họ. Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người
khiêng. Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người
được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi
thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức
Giê-su bảo người bại liệt: "Này con, con đã được tha tội rồi." Nhưng
có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng: "Sao ông này
lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha tội, ngoài một
mình Thiên Chúa? " Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như
thế, Người mới bảo họ: "Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy?
Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: "Con đã được tha tội rồi",
hai là bảo: "Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi", điều nào dễ hơn?
Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, […]
Suy niệm
Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa. Câu hỏi của các
kinh sư và hành động chữa lành cho anh thanh niên bại liệt minh chứng Đức Giê-su
là Thiên Chúa. Nhưng, họ đâu nhận ra vì
sự đố kỵ vẫn còn đó. Nếu sự đố kỵ bị loại trừ, hẳn họ hiểu bại liệt theo quan
niệm cha ông họ là do tội. Vì vậy, chữa bệnh hay tha tội trong trường hợp này
là một. Như thế, hẳn họ sẽ nhận ra Đức Giê-su là ai.
Lạy Chúa, xin hãy giải trừ tính đố kỵ nơi chúng con!
Đăng nhận xét