Bài Ðọc I: 1 Sm 18, 6-9; 19, 1-7
Tin Mừng: Mc 3, 7-12
"Các
thần ô kêu lên: Ông là Con Thiên Chúa nhưng Người cấm ngặt chúng không được
tiết lộ Người".
Khi
ấy, Đức Giê-su cùng với các môn đệ của Người lánh về phía Biển Hồ. Từ miền
Ga-li-lê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giu-đê, từ Giê-ru-sa-lem,
từ xứ I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và
Xi-đôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm.
Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám
đông chen lấn. Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến ai ai có bệnh
cũng đổ xô đến để sờ vào Người. Còn các thần ô uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì sấp
mình dưới chân Người và kêu lên: "Ông là Con Thiên Chúa! " Nhưng
Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.
Suy niệm
Khi gọi tên ai đó, chúng ta sẽ biểu thị các thái cực khác nhau.
Một đàng vui mừng vì đã đón gặp được một niềm vui gặp gỡ. Một đàng chúng ta
thấy sợ hãi khi phải đối diện với sự loại trừ.
Ở đây cũng thế, thần ô uế kêu tên gọi đích danh Đức Giê-su là ai không phải bởi cảm thấy vui mừng vì được
Chúa viếng thăm nhưng nhìn thấy bóng tối của sự dữ là lựa chọn của hắn bị loại
trừ. Trái lại, con người biết đón nhận Đức Giê-su như nguồn vui, cho dù cái nhìn còn giới hạn
thì cũng được người cứu giúp và chữa lành.
Lạy Chúa, xin cho khi Chúa đến viếng thăm, chúng con vui mừng hớn
hở vì được cứu, thay vì thấy mình bị kết
án như thần ô uê hôm nay. Xin hãy giúp con. Lạy Chúa.
Đăng nhận xét