Bài Ðọc I: St 17, 3-9
Tin mừng: Ga 8, 51-59***
"Cha
các ngươi là Abraham đã hân hoan vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta".
Khi ấy,
Chúa Giêsu nói với người Dothái rằng: "Quả thật, quả thật, Ta bảo các
ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết". Người Do-thái
lại nói: "Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và
các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: "Ai giữ lời Ta, thì không bao
giờ phải chết". Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao?
Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?"
Chúa
Giêsu trả lời: "Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì vinh quang của Ta sẽ
không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Ðấng các ngươi xưng
là Thiên Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết
Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng
Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì
nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng".
Suy niệm
"Phần lớn mọi người đã chết ở tuổi 25, chỉ có điểu đến 75
tuổi mới chôn mà thôi" (Most people die at 25 and aren’t buried until
they’re 75) - Benjamin Franklin
Vậy đó, nếu cuộc sống thiếu nhận thức và vô giá trị thì chúng ta
đã chết từ lâu. Nhưng không, cuộc đời này trở nên có giá trị vì chúng ta có
đích đến. Đích đến ấy là Thiên Chúa. Đích đến ấy ta có thể cảm và chạm được nơi
con người Đức Giêsu, niềm vui và lẽ sống của chúng ta. Vì thế, dù sống 25 tuổi
nhưng thực sự ta đã sống trên 75 rồi.
Đăng nhận xét