Thứ Tư, 15 tháng 8, 2018

Thứ Năm Tuần XIX năm chẵn - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Tư, 15 tháng 8, 2018 | 23:02

Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en: Ed 12,1-12
Hãy đi đày giữa ban ngày trước mắt chúng.
1 Có lời Đức Chúa phán với tôi rằng : 2 Hỡi con người, ngươi đang sống giữa một nòi phản loạn, giữa những kẻ có mắt để nhìn mà không thấy, những kẻ có tai để nghe mà không nghe, vì chúng là một nòi phản loạn. 3 Về phần ngươi, hỡi con người, hãy chuẩn bị hành lý đi đày và hãy đi đày giữa ban ngày trước mắt chúng ; ngươi sẽ đi đày, rời chỗ ngươi đang ở mà tới một chỗ khác, trước mắt chúng. May ra chúng sẽ nhận thấy mình là một nòi phản loạn. 4 Ngươi hãy đem hành lý của ngươi ra ngoài như hành lý của kẻ đi đày, giữa ban ngày, trước mắt chúng. Và chiều đến, ngươi sẽ ra đi trước mắt chúng như một kẻ phải đi đày. 5 Trước mắt chúng, ngươi hãy khoét tường mà đưa hành lý ra. 6 Trước mắt chúng, ngươi sẽ vác hành lý lên vai và ra đi lúc trời tối ; ngươi sẽ che mặt để khỏi nhìn thấy xứ sở, vì Ta đã biến ngươi nên điềm báo cho nhà Ít-ra-en.
7 Tôi đã làm y như lệnh Đức Chúa truyền cho tôi. Giữa ban ngày, tôi đã đem hành lý của tôi ra ngoài, hành lý của kẻ đi đày ; và chiều đến, tôi lấy tay khoét tường. Tôi ra đi lúc trời tối và vác hành lý lên vai trước mặt họ.
8 Sáng hôm sau, có lời Đức Chúa phán với tôi rằng : 9 “Hỡi con người, chẳng phải nhà Ít-ra-en, nòi phản loạn, đã nói với ngươi : ‘Ông làm gì thế’ sao ? 10 Ngươi hãy nói với chúng : ‘Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này : Sấm ngôn ấy nhằm nói về ông hoàng ở Giê-ru-sa-lem và toàn thể nhà Ít-ra-en ở trong thành. 11 Ngươi hãy nói : Tôi là điềm báo cho các ông. Tôi đã làm thế nào, thì sẽ xảy ra cho họ như vậy. Họ sẽ phải đi tù, đi đày. 12 Ông hoàng đang ở giữa họ sẽ vác hành lý lên vai lúc trời tối và sẽ ra đi ; họ sẽ khoét một lỗ trên tường cho ông chui qua. Ông sẽ che mặt để chính mắt khỏi nhìn thấy xứ sở.’”
Đáp ca: Tv 77,56-57.58-59.61-62 (Đ. x. c.7b)
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Chúa làm.
56Cha ông ta đã từng thử thách, phản lại Chúa Chí Tôn,
lệnh Người đã ban truyền, họ chẳng tuân chẳng giữ.
57Họ xa lìa, phản bội, chẳng khác gì cha ông,
luôn tráo trở thất thường như cánh cung sai chạy.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Chúa làm.
58Họ lập đàn thờ quấy mà trêu giận Chúa Trời,
lại tôn sùng ngẫu tượng khiến Chúa phải ghen tương.
59Nghe thấy thế, Người nổi cơn thịnh nộ,
quyết tình ruồng rẫy Ít-ra-en.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Chúa làm.
61Hòm Bia thánh tượng trưng uy quyền vinh quang Chúa,
Người cũng để tay thù chiếm đoạt mang đi.
62Quá bất bình với dân được chọn làm gia sản
Người phó mặc họ cho lưỡi gươm hung tàn.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Chúa làm.
Tung hô Tin MừngTv 118,135
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Xin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Chúa,
thánh chỉ Ngài, xin dạy bề tôi. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: Mt 18,21 - 19,1
Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.
18 21 Khi ấy, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng : “Thưa Ngài, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải đến bảy lần không ?” 22 Đức Giê-su đáp : “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.
23 “Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y, vợ con y, cùng tất cả tài sản mà trả nợ. 26Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống lạy lục : ‘Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.’ 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : ‘Trả nợ cho tao !’ 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống van xin : ‘Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.’ 30 Nhưng y không chịu, cứ đi tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : ‘Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?’ 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
19 1 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Gio-đan.

Suy niệm

Mọi tôn giáo đều mong muốn con người ta sống hòa. Mọi phương pháp chữa bệnh đều mong muốn người ta sống hòa. Mọi dân tộc đều mong muốn người ta sống hòa. Hòa giải với chính mình và với những gì bên ngoài mình.

Chẳng thể nào hòa giải được nếu không có tình yêu. Hòa giải với chính mình được khi người ta trở về với chính mình và hiểu mình để rồi yêu mình. Hòa giải với những gì ngoài ta nếu ta biết đi ra, hiểu, trân trọng và biết tất thảy thuộc về ta, là tình yêu của ta thì ta có tình yêu vị tha.

Chính tình yêu khiến ta có thể tha thứ cho chính mình. Tình yêu khiến ta có thể tha thứ cho những gì làm tổn thương ta. Tình yêu khiến ta có thể tha thứ mãi không ngơi để rồi mình được hòa giải. Giải hòa là điều ta cần và luôn mong mỏi và có thể diễn tả dưới nhiều góc cạnh khác nhau. Song, mọi công cuộc hòa giải đều là trở về, trở về với cội nguồn của mình.

Đó là điều ông Su dạy môn sinh bởi, chính Su đã sống hòa giải khi rời bỏ cõi thiêng để đi vào cõi tạm và biến cõi tạm thành cõi thiêng hầu hòa cái thiêng thánh vĩnh cửu vào cái bất toàn hữu hạn. Tất cả là do tình yêu vì Ngài là Tình Yêu. Do vậy, ngài mãi tha thứ và môn sinh của Ngài cũng cần sống như thế.

Đăng nhận xét