Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

Thứ Ba Tuần XXI - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018 | 16:42

Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Thê-xa-lô-ni-ca: 2 Tx 2,1-3a.14-17
Anh em hãy nắm giữ các truyền thống chúng tôi đã dạy cho anh em.
1 Thưa anh em, về ngày Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, quang lâm và tập hợp chúng ta về với Người, tôi xin anh em điều này : 2 nếu có ai bảo rằng chúng tôi đã được thần khí mặc khải, hoặc đã nói, đã viết thư quả quyết rằng ngày của Chúa gần đến, thì anh em đừng vội để cho tinh thần dao động, cũng đừng hoảng sợ. 3a Đừng để ai lừa dối anh em bất cứ cách nào.
14 Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng chúng tôi loan báo mà kêu gọi anh em, để anh em được hưởng vinh quang của Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô. 15Vậy, thưa anh em, anh em hãy đứng vững và nắm giữ các truyền thống chúng tôi đã dạy cho anh em, bằng lời nói hay bằng thư từ. 16 Xin chính Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô, và xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, Đấng yêu thương chúng ta và đã dùng ân sủng mà ban cho chúng ta niềm an ủi bất diệt và niềm cậy trông tốt đẹp, 17 xin các Ngài an ủi và cho tâm hồn anh em được vững mạnh, để làm và nói tất cả những gì tốt lành.
Đáp ca: Tv 95,10.11-12a.12b-13 (Đ. c.13b)
Đ.Chúa ngự đến xét xử trần gian.
10Hãy nói với chư dân : Chúa là Vua hiển trị,
Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu chẳng chuyển lay,
Người xét xử muôn nước theo đường ngay thẳng.
Đ.Chúa ngự đến xét xử trần gian.
11Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng,
biển gầm vang cùng muôn hải vật,
12aruộng đồng cùng hoa trái, nào hoan hỷ.
Đ.Chúa ngự đến xét xử trần gian.
12bHỡi cây cối rừng xanh,13hãy reo mừng trước tôn nhan Chúa,
vì Người ngự đến, Người ngự đến xét xử trần gian.
Người xét xử địa cầu theo đường công chính,
xét xử muôn dân theo chân lý của Người.
Đ.Chúa ngự đến xét xử trần gian.
Tung hô Tin Mừng: Hr 4,12
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lời Thiên Chúa là lời sống động và hữu hiệu, lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: Mt 23,23-26
Các điều này vẫn cứ phải làm, mà các điều kia thì không được bỏ.
23 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rằng : “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu đạo đức giả ! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công lý, lòng nhân và thành tín. Các điều này vẫn cứ phải làm, mà các điều kia thì không được bỏ. 24 Hỡi những kẻ dẫn đường mù quáng ! Các người lọc con muỗi, nhưng lại nuốt con lạc đà.
25 “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu đạo đức giả ! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện cướp bóc và ăn chơi vô độ. 26 Hỡi người Pha-ri-sêu mù quáng kia, hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch.”

Suy niệm

Giờ về quê, khó mà gặp hình ảnh những ông bà cụ lưng còng miệng lẩm bẩm suốt những chặng đường đi. Đi đâu cũng lẩm bẩm. Từ nhà đên chợ, từ chợ về nhà. Từ nhà tới nhà thờ, từ nhà thờ về tư gia. Hầu như đi đâu, miệng luôn lẩm bẩm. Không phải lẩm bẩm làu bàu như những kẻ thẫn thờ hay càu nhàu ai đó. Các cụ lẩm bẩm trên môi câu kinh lời nguyện.

Với những các cụ thời đó, mọi chuyện chẳng có ý nghĩa gì nếu không có Chúa. Phần lớn các cụ ít học, chữ nghĩa chẳng bao nhiêu, thần học cũng chẳng rành rẽ. Song, đố ai lay động được đức tin các cụ. Chính vì vậy, luôn luôn trên môi câu trả lời khi ai đó hỏi: tạ ơn Chúa, cám ơn ông bà/anh chị. Mọi việc đều là hồng ân, là sự kết nối thật sự với Chúa, không cần khoe mẽ, chẳng cần hơn thiệt. Có Chúa là có tất cả. Chúa ở mọi nơi mọi lúc, không cần ấn định thời gian.

Có lẽ, hình ảnh các cụ lớn tuổi xưa chính là hình ảnh chính xác nhất về đời sống đạo đức, đời sống tôn giáo. Sống tôn giáo và đạo đức thật sự là để Chúa thấm nhập vào đời sống mình. Mọi nhịp điệu của cuộc sống đều có Chúa. Chúa trở nên hơi thở, là lẽ sống, là điều bình dị khiến cho thân tâm hóa một. Khiến cho ta và tha nhân trở nên gần gũi mến thương. Chúa trở nên căn nguyên cho mọi cuộc giao tiếp và trở nên mối dây liên kết không thể tách rời của tình đệ huynh. Đó thực sự là đời sống tôn giáo chứ không đơn thuần là hành động tôn giáo.

Khi sống tôn giáo, chúng ta vượt qua mọi nghi lễ của lối sống hình thức bầy đàn. Sống tôn giáo, chúng ta đi vào tương quan và mở lòng mình ra. Sống tôn giáo, chúng ta trở nên chính mình và giúp người khác trở nên chính họ trong chính ơn gọi của họ. Đó là một hành trình nhất tâm nhất niệm trong tin yêu của Tình Chúa.

Lạy Chúa, xin hãy hiệp nhất chúng con nên một. Xin hãy hiệp nhất hành động và tâm hồn chúng con trong Chúa!

Đăng nhận xét