Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2018

Chúa Nhật Tuần XIXB - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2018 | 09:02

Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất: 1 V 19,4-8
Nhờ lương thực ấy bổ dưỡng, ngôn sứ Ê-li-a đi tới núi của Thiên Chúa.
4 Trong cuộc hành trình lên núi Khô-rếp, ngôn sứ Ê-li-a đi một ngày đường trong sa mạc. Ông đến ngồi dưới gốc một cây kim tước. Ông xin cho được chết và nói : “Lạy Đức Chúa, đủ rồi ! Bây giờ xin Chúa lấy mạng sống con đi, vì con chẳng hơn gì cha ông của con.” 5 Rồi ông nằm dưới cây kim tước đó và thiếp đi. Nhưng này có một thiên sứ đụng vào người ông và nói : “Dậy mà ăn !” 6 Ông đưa mắt nhìn thì thấy ở phía đầu ông có một chiếc bánh nướng trên những hòn đá nung và một hũ nước. Ông ăn bánh, uống nước, rồi lại nằm xuống. 7 Thiên sứ của Đức Chúa trở lại lần nữa, đụng vào người ông và nói : “Dậy mà ăn, vì ngươi còn phải đi đường xa.” 8 Ông dậy, ăn bánh và uống nước. Rồi nhờ lương thực ấy bổ dưỡng, ông đi suốt bốn mươi ngày, bốn mươi đêm tới Khô-rếp, là núi của Thiên Chúa.
Đáp ca: Tv 33,2-3.4-5.6-7.8-9 (Đ. c.9a)
Đ.Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy.
2Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa,
câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi.
3Linh hồn tôi hãnh diện vì Chúa
xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên.
Đ.Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy.
4Hãy cùng tôi ngợi khen Đức Chúa,
ta đồng thanh tán tụng danh Người.
5Tôi đã tìm kiếm Chúa, và Người đáp lại,
giải thoát cho khỏi mọi nỗi kinh hoàng.
Đ.Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy.
6Ai nhìn lên Chúa sẽ vui tươi hớn hở,
không bao giờ bẽ mặt hổ ngươi.
7Kẻ nghèo này kêu lên và Chúa đã nhận lời,
cứu cho khỏi mọi cơn nguy khốn.
Đ.Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy.
8Sứ thần của Chúa đóng trại chung quanh
để giải thoát những ai kính sợ Người.
9Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy :
hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người !
Đ.Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô: Ep 4,30 - 5,2
Hãy sống trong tình bác ái, như Đức Ki-tô đã yêu thương chúng ta.
4 30 Thưa anh em, anh em chớ làm phiền lòng Thánh Thần của Thiên Chúa, vì chính Người là dấu ấn ghi trên anh em, để chờ ngày cứu chuộc. 31 Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác. 32 Trái lại, phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô.
5 1 Vậy, anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, vì anh em là con cái được Người yêu thương, 2 và hãy sống trong tình bác ái, như Đức Ki-tô đã yêu thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt.
Tung hô Tin Mừng
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an: Ga 6,41-51
Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.
41 Khi ấy, người Do-thái xầm xì phản đối, bởi vì Đức Giê-su đã nói : “Tôi là bánh từ trời xuống.” 42 Họ nói : “Ông này chẳng phải là ông Giê-su, con ông Giu-se đó sao ? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói : ‘Tôi từ trời xuống ?’” 43 Đức Giê-su bảo họ : “Các ông đừng có xầm xì với nhau ! 44 Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. 45 Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ : Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi. 46 Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha. 47 Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. 48 Tôi là bánh trường sinh. 49 Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết. 50 Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. 51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”

Suy niệm

Chúng ta ăn gì trong thế giới hôm nay? Ăn cơm ư? Cuộc sống đâu chỉ có cơm ăn và áo mặc. Chúng ta còn ăn nhiều thứ khác.

Một trong những thứ mà ngày nay con người không thể thiếu đó là công nghệ. Công nghệ len lỏi vào mọi ngóc ngách của cuộc sống. Song, công nghệ cũng khiến người ta trở nên mê tin và chẳng còn nhận biết mình là ai.

Thứ công nghệ khiến con người càng ngày càng trở nên hoang mang và lệ thuộc. Thứ công nghệ xem ra đem lại tiện nghi nhưng lại cũng khiến con người vong thân hơn. Chính nó, nó kéo con người ra khỏi con người.

Ôi, cái thằng người, nó thông minh quá. Nó thông minh đến nỗi nó lôi nó ra khỏi nó và không còn là nó nữa rồi nó lại vất vưởng đi tìm nó với những băn khoăng của cuộc đời. Nó đói, nó khát. Nó muốn là chính nó trong khi nó lại quẳng nó đi. Đơn giản thôi, vì nó mới chú trọng tới thằng người vật chất.

Còn một thằng người tâm linh nữa mà nó cần nuôi dưỡng. Song, thằng người tâm linh ấy xem ra khó quá, nên nhiều khi nó đến với các nơi thờ phượng cũng thuần vật chất. Nó thiếu chất tâm linh. Có lẽ đó là lý do cho nhiều thứ tôn giáo mới ra đời, mà xét ra có vẻ bất hợp lý.

Nhưng thôi, thằng người cứ đi đi rồi nó phải trở về. Trở về mà ăn thứ BÁNH của mọi thứ bánh ăn. Bánh ấy mới khiến người là người và khán phá ra bản lại diện mục của nó. Khó lắm. Ngược dòng đó. Nó sẽ phải chấp nhận vào đan viện cuộc đời để không động giữa cuộc đời bất động. Nơi đó thằng người sẽ làm một với ông Chúa, ông Kitô. 

Lên đường thôi! Lên đường tìm bánh và ăn Bánh thôi!

Đăng nhận xét