Thứ Ba, 14 tháng 8, 2018

Thứ Ba Tuần XIX năm chẵn - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Ba, 14 tháng 8, 2018 | 16:43

Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en: Ed 2,8 - 3,4
Tôi đã ăn cuộn sách, và nó ngọt như mật trong miệng tôi.
2 8 Đức Chúa phán với tôi như sau : “Còn ngươi, hỡi con người, hãy nghe điều Ta sắp nói với ngươi, đừng phản loạn như nòi phản loạn ấy ! Mở miệng ra mà ăn cái Ta sắp ban cho ngươi.” 9 Tôi nhìn, thì kìa có bàn tay đưa về phía tôi, bàn tay đó cầm một cuộn sách 10 rồi mở ra trước mặt tôi ; sách được viết cả mặt trong lẫn mặt ngoài, trong đó có viết những khúc ai ca, những lời than vãn và những câu nguyền rủa.
3 1 Đức Chúa phán với tôi : “Hỡi con người, thấy gì, cứ việc ăn ! Hãy ăn cuộn sách này rồi đi nói với nhà Ít-ra-en.” 2 Tôi mở miệng ra, và Người cho tôi ăn cuộn sách ấy. 3 Người lại phán với tôi : “Hỡi con người, hãy ăn cho no bụng và nuốt cho đầy dạ cuộn sách Ta ban cho ngươi đây.” Tôi đã ăn cuộn sách, và nó ngọt như mật trong miệng tôi.
4 Bấy giờ Người phán với tôi : “Hỡi con người, hãy đi đến với nhà Ít-ra-en và nói với chúng những lời của Ta.”
Đáp ca: Tv 118,14 và 24.72 và 103.111 và 131 (Đ. c.103)
Đ.Lạy Chúa, con cảm thấy lời Ngài đã hứa
ngọt ngào hơn mật ong trong miệng.
14Tuân theo thánh ý Ngài, con vui sướng
hơn là được tiền rừng bạc bể.
24Vâng, thánh ý Ngài làm con vui sướng thoả thuê,
chỉ bảo con như những người cố vấn.
Đ.Lạy Chúa, con cảm thấy lời Ngài đã hứa
ngọt ngào hơn mật ong trong miệng.
72Con coi trọng luật Chúa truyền ban
hơn vàng muôn bạc triệu.
103Con cảm thấy lời Ngài đã hứa
ngọt ngào hơn mật ong trong miệng.
Đ.Lạy Chúa, con cảm thấy lời Ngài đã hứa
ngọt ngào hơn mật ong trong miệng.
111Thánh ý Ngài là gia nghiệp con mãi mãi,
vì đó là hoan lạc của lòng con.
131Con há miệng và con hớp lấy,
vì khát khao mệnh lệnh của Ngài.
Đ.Lạy Chúa, con cảm thấy lời Ngài đã hứa
ngọt ngào hơn mật ong trong miệng.
Tung hô Tin Mừng: Mt 11,29ab
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: Mt 18,1-5.10.12-14
Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này.
1 Khi ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời ?” 2 Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông 3 và nói : “Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
4 “Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời.
5 “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.
10 “Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này ; quả thật, Thầy nói cho anh em biết : các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.
12 “Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”

Suy niệm

Sớm nay, gặp một nữ đan sĩ. Đây là lớp đan sĩ đầu tiên của một đan viện bị xóa sổ sau năm 1975 do nhà nước trục xuất. Nữ đan sĩ lại xuất thân từ một dòng tu hoạt động, từng làm bề trên tổng quyền và nay ẩn mình trong bốn bức tường.

Bước vào đời sống đan tu, mọi sự đều khó khăn. Điều khó khăn nhất của đời sống đan sĩ chính là dừng lại và ở lại bên Chúa. Đan sĩ làm sao trở nên bé nhỏ và nép mình bên Giêsu. Đó là điều khó nhất. Thay vì bay nhảy giữa cuộc đời và cười nụ cười hội họp đó đây với bè bạn người thân, người đan sĩ mỗi ngày càng trở nên hồn nhiên yêu đời, và như một em bé, cười nụ cười khám phá điều ngạc nhiên mới mẻ trong tình yêu Chúa trong thinh lặng, giữa cuộc đời bấp bênh không danh vọng. Đó có lẽ là hình ảnh những người bé mọn trong Tin Mừng hôm nay.

Điều khó nhất với con người hôm nay là dừng lại. Dừng lại để hiểu mình. Dừng lại để biết mình thuộc về ai. Dừng lại để biết mình đi về đâu. Dừng lại để mình được là mình. Dừng lại để mình thuộc về hết thảy mọi người nhưng lại tự do thanh thoát và làm cho nhau tự do. Chẳng cho cách nào dừng cho được nếu không trở về với mình. Trở về với mình là trở về với bản lai diện mục, với hình ảnh thuở ban đầu tạo hóa dựng nên. Đó là một hành trình mà những nữ đan sĩ muốn diễn tả. Họ về bên Chúa, tâm hồn thảnh thơi, nguồn suối nghỉ ngơi. Họ là dấu chấm hỏi và lời chất vấn cho chúng ta về ý nghĩa cuộc đời.

Nào, ta lại lên đường thôi. Hãy quán tưởng cái tôi nhỏ bé của mình trong Chúa!

Đăng nhận xét