Bài Ðọc I: 1 Cr 3, 1-9
Tin mừng: Lc 4, 38-44
"Ta
còn phải loan báo Tin mừng cho các thành khác nữa, vi tôi được sai đi cốt đẻ
làm việc đó".
Khi ấy,
Chúa Giêsu chỗi dậy ra khỏi hội đường, Người đến nhà Simon. Nhạc mẫu ông Simon
phải cơn sốt nặng, và người ta xin Người chữa bà ấy. Người đứng bên bà, truyền
lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến khỏi bà. Tức thì bà chỗi dậy, và dọn bữa hầu
các ngài. Khi mặt trời lặn, mọi người có bệnh nhân đau những chứng bệnh khác
nhau, đều dẫn họ đến cùng Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân, và chữa họ
lành. Các quỷ xuất khỏi nhiều người và kêu lên rằng: "Ông là Con Thiên
Chúa". Nhưng Người quát bảo không cho chúng nói, vì chúng biết chính Người
là Ðức Kitô.
Ðến sáng ngày (hôm sau), Người ra đi vào hoang địa, dân
chúng liền đi tìm đến cùng Người, họ cố cầm giữ Người lại, kẻo Người rời bỏ họ.
Người bảo họ rằng: "Ta còn phải rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho
những thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến". Và Người giảng
dạy trong các hội đường xứ Giuđêa.
Suy niệm
Sau những việc tốt đẹp Chúa Giêsu đã làm,
dân chúng cố cầm giữ Người ở lại với họ. Nhưng không, Người tiếp tục ra đi để
đem Tin mừng đến những nơi khác nữa. Qua đó, Chúa Giêsu để lại cho những nhà
truyền giáo một mẫu gương về sự “ra đi” để loan báo Tin mừng: Sau những thành
công của công việc truyền giáo, nhà truyền giáo đừng vì lòng mộ mến của dân
chúng mà cố thủ ở lại với họ, nhưng hãy sẵn sàng ra đi để đem Tin mừng đến
những nơi khác nữa.
Đăng nhận xét