Bài Ðọc I: Ed
43, 1-7a
Tin mừng: Mt
23, 1-12
"Họ nói mà không làm".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ
rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì
họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành
vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người
ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều
có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn
được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi
đường phố và được người ta xưng hô là "Thầy". Phần các ngươi, các
ngươi đừng muốn được người ta gọi là "Thầy", vì các ngươi chỉ có một
Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi
ai dưới đất là "cha", vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên
trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là "người chỉ đạo": vì các
ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ
là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ
mình xuống, sẽ được nâng lên".
Suy niệm
Chỉ có Chúa Giêsu mới xứng đáng được gọi là Thầy: vì lời giảng
và hành động của người thống nhất với nhau. Vì vậy, chúng ta đừng để những
“thầy giả” đánh lừa chúng ta: họ giống như các Luật sĩ và các người Biệt phái:
họ ngôn hành bất nhất.
Là môn đệ của Thầy Giêsu,
chúng ta cần phải thống nhất trong lời nói và việc làm, đặc biệt trong xã hội
ngày nay. Bởi vì, “ngày
nay người ta cần chứng nhân hơn thầy dạy”.
Đăng nhận xét