Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

CHUỖI HẠT MÂN CÔI MẤT CÂY THÁNH GIÁ

Written By Thanhcao's Blog on Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015 | 08:01

 Vt: xin chia sẻ với tất cả anh chị em kinh nghiệm và trải nghiệm của một người vừa mới được rửa tội trong đêm Vọng Phục Sinh 2015! Chị Sương Quỳnh.

Sương Quỳnh: Tôi viết bài này để bày tỏ lòng tri ân đến Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận. Linh mục Giuse Đặng Chí San là người đã soi sáng cho tôi con đường đến với Thiên Chúa.

Xin cảm tạ các cha, các thầy DCCT Sài Gòn đã nâng đỡ tinh thần cho chúng tôi và cảm ơn thầy JosephVũ Văn Được đã dẫn dắt chúng tôi.



CHUỖI HẠT MÂN CÔI MẤT CÂY THÁNH GIÁ

Tôi đi thăm cha cùng chị, cha lắng nghe mọi lời tâm sự. Nghe chị kể về cuộc đời chị cha ứa nước mắt. Nhìn cha khóc tôi vừa ngỡ ngàng vừa bối rối, bởi con người đó trong mắt tôi kiên cường lắm, cứng cỏi lắm. Trong mọi sự việc cha thật sáng suốt và luôn khuyên tôi những lời khuyên rất chí tình, cha khuyên tôi đừng bám chấp điều gì, hãy yêu thương và thứ tha. Tôi là người cũng mau nước mắt, nhưng nhìn cha khóc tự nhiên tôi lại thấy trong tâm “mỉm cười”, tôi vui vì tôi đã không lầm khi xin cha làm cha đỡ đầu cho tôi, tôi vui vì hiểu cha hơn. Tôi hiểu chỉ khi Cha thấu hiểu nỗi đau của nhân thế, chia sẻ và yêu thương bằng cả tâm hồn mình thì Cha mới có thể rao giảng Tin Mừng bằng cả sự tôn kính và yêu thương được. Chỉ khi sự yêu thương và thứ tha thực sự ngự trong tâm hồn con người thì sự tuyên xưng Đức Tin mới tinh tuyền và mạnh mẽ. Nước mắt của Cha đó chính là Tinh Thần Kito, đó là sự yêu thương, cảm thông , chia sẻ và đó cũng chính là ý Chúa. Đạo Kyto chính là đạo của YÊU THƯƠNG.


Cha kể những câu chuyện về những người bị bệnh si- đa tại bệnh viện Nhân Ái. Họ tuy mắc căn bệnh hiểm nghèo và đối diện trước cái chết báo trước, nhưng họ có Đức Tin tuyệt đối vào Chúa. Do đó, dù bệnh tật, dù thể xác lở loét, dù đớn đau tận cùng, nhưng khi giây phút lia cõi trần gian này hầu như đều ra đi thật thanh thản, thanh thản đến độ ngạc nhiên, đến độ kẻ đang sống sờ sờ cũng phải cảm thấy ghanh tị. Cha kể: có một cậu, dù nằm trên giường bệnh nhưng mặt vẫn cười tươi roi rói khi cha đến thăm, cậu nói với cha: “Chúa sẽ làm con đi được cha ạ” với bộ mặt ngời lên một lòng tin tuyệt đối. Mặc dù như cha nói “ xương của cậu ta bị giòn tan, chỉ cần một tác động hơi mạnh có thể bị gẫy”. Nhưng lòng tin vào Đức Chúa ngời ngợi trong ánh mắt đã làm cho cậu bé đó có nụ cười hồn nhiên, tin tưởng đến tuyệt đối đến như thế, phó thác tất cả cho Ngài đến như thế. Cha kể về nụ cười của cậu bé, nhưng nước mắt cha lại rơi xuống, giọng cha nghẹn lại.


Cha tặng chị và tôi mỗi người một chuỗi hạt Mân Côi và dạy cách đọc kinh. Tôi xin cha: con thích chuỗi hạt mầu đen cơ. Cha nói: Chuỗi này do bà sơ ở trại Si Da cho cha đó, trong tối nó phát quang. Tôi nhận chuỗi hạt từ tay cha và cất vào túi. Nhưng cũng không biết thế nào cha lại vào phòng lấy ra chuỗi hạt vòng tay màu nâu đưa tặng tôi và cũng đưa cho tôi xem một chuỗi Mân Côi bằng thuỷ tinh màu xanh côban, nhưng chuỗi này lại bị mất cây Thập Giá. Cha kể: “Chuỗi hạt này của một cậu cũng bị mắc bệnh si đa, khi nó chết các sơ dọn dẹp và nhặt được và đưa lại cho cha, không hiểu sao nó lại mất cây Thánh Giá”. Tôi cầm lấy, xin cha cho mình và đeo vào cổ, tôi còn bỏ vô trong áo để sát với da thịt mình hơn. Cha hỏi: Sao chuỗi cha tặng con cất, mà chuỗi này con lại đeo ngay? Cha đùa: Không sợ bọ lây si đa sao ? Tôi cười: Chuỗi hạt Cha tặng đó là kỷ vật con rất trân trọng, con sẽ treo lên đầu giường con. Còn chuỗi hạt này con sẽ dùng thường xuyên để cầu nguyện vì con cảm nhận một linh hồn đớn đau đã từng lẫn chuột hạt này và tin tưởng vào lòng yêu thương của Chúa. Cha nhìn tôi hơi ngỡ ngàng trong một giây, nhưng ngay lập tức cha hiểu, người cười và gật đầu.


Vâng ! Từ đó đến nay mỗi Chúa Nhật đi lễ, tôi đều đeo trên cổ mình chuỗi hạt Mân Côi mất Thánh Giá nay và luôn thầm nói với con người mà tôi chưa từng biết, cậu thanh niên đã mất vì căn bệnh si đa đó : “Chị đưa em cùng đi xem lễ cùng với chị đây”. Tôi tin ở trên cao đó linh hồn cậu thanh niên sẽ mừng vui. Thực ra, trong tôi luôn thắc mắc tại sao chuỗi Mân Côi lại bị mất Thánh Giá ? Bởi với Đức Tin như em, chắc chắn chuỗi hạt Mân Côi này được em nâng niu và cẩn trọng đến mức nào. Phải chăng em đã không muốn ai đó phải mang vác cây Thánh Giá của em, phải chăng em đã không muốn ai đó chịu khổ nạn như em? nên em đã dựt đứt nó mang theo mình khi về với Thiên Chúa. Và mỗi lần đi lễ, tôi dâng lên Đức Chúa Toàn Năng lời nguyện cầu: Lạy Chúa, con không xin Chúa ở bên con, nhưng con xin Chúa hãy ban cho những linh hồn đớn đau ở dưới thế này, con cầu khẩn Ngài hãy cho họ tình yêu thương của Ngài.


• Hôm nay ngày 4.4.2015, trong đêm Vọng Phục Sinh chúng tôi đã nhận bí tích Thánh Tẩy trở thày con của cái Thiên Chúa. Sương Quỳnh với tên thánh: Teresa Avila và chị Ánh Hồng với tên thánh: Rosa Lima. Hai tên Thánh này chúng tôi vinh hạnh được linh mục Giuse Đặng Chí San chọn đặt và chính ngài là cha đỡ đầu của chúng tôi.


st Rosa de Lima

Cảm ơn tất cả các bạn đã tới dự Đại Lễ Phục Sinh và chia sẻ với chúng tôi.


Quynh Suong

Đăng nhận xét