Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

Thứ Ba Tuần XVII - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017 | 08:12

Bài trích sách Xuất hành: Xh 33,7-11 ; 34,5b-9.28

Đức Chúa đàm đạo với ông Mô-sê, mặt giáp mặt.

Bấy giờ, ông Mô-sê lấy một chiếc lều và đem dựng cho mình bên ngoài trại, cách một quãng xa. Ông gọi lều ấy là Lều Hội Ngộ. Ai thỉnh ý Đức Chúa thì ra Lều Hội Ngộ, ở ngoài trại. Mỗi khi ông Mô-sê ra Lều, toàn dân đứng lên, ai nấy đứng ở cửa lều mình và nhìn theo ông Mô-sê cho đến khi ông vào trong Lều. Mỗi khi ông Mô-sê vào trong Lều, thì cột mây đáp xuống, đứng ở cửa Lều, và Đức Chúa đàm đạo với ông Mô-sê. Khi thấy cột mây đứng ở cửa Lều, toàn dân đứng dậy ; và ai nấy phủ phục ở cửa lều mình. Đức Chúa đàm đạo với ông Mô-sê, mặt giáp mặt, như hai người bạn với nhau. Rồi ông Mô-sê trở về trại ; nhưng phụ tá của ông là chàng thanh niên Giô-suê, con ông Nun, thì cứ ở trong Lều, không rời khỏi đó.

Đức Chúa đứng đó với ông. Người xưng danh Người là Đức Chúa. Đức Chúa đi qua trước mặt ông và xướng : “Đức Chúa ! Đức Chúa ! Thiên Chúa nhân hậu và từ bi, hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín, giữ lòng nhân nghĩa với muôn ngàn thế hệ, chịu đựng lỗi lầm, tội ác và tội lỗi, nhưng không bỏ qua điều gì, và trừng phạt con cháu đến ba bốn đời vì lỗi lầm của cha ông.” Ông Mô-sê vội vàng phục xuống đất thờ lạy và thưa : “Lạy Chúa, nếu quả thật con được nghĩa với Chúa, thì xin Chúa cùng đi với chúng con. Dân này là một dân cứng đầu cứng cổ, nhưng xin Ngài tha thứ những lỗi lầm và tội lỗi của chúng con, và nhận chúng con làm cơ nghiệp của Ngài.”

Ông ở đó với Đức Chúa bốn mươi ngày bốn mươi đêm, không ăn không uống, và ông viết trên những bia các điều khoản của giao ước, tức là Thập Điều.

Đáp ca : Tv 102,6-7.8-9.10-11.12-13 (Đ. c.8a)

Đ.Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

Chúa phân xử công minh,
bênh quyền lợi những ai bị áp bức,
mặc khải cho Mô-sê biết đường lối của Người,
cho con cái nhà Ít-ra-en
thấy những kỳ công Người thực hiện.

Đ.Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

Chúa là Đấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương,
chẳng trách cứ luôn luôn,
không oán hờn mãi mãi.

Đ.Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

Người không cứ tội ta mà xét xử,
không trả báo ta xứng với lỗi lầm.
Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất,
tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao.

Đ.Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm,
tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta.
Như người cha chạnh lòng thương con cái,
Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn.

Đ.Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

Tung hô Tin Mừng  : 

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. 
Hạt giống là lời Thiên Chúa, người gieo giống là Đức Ki-tô. 
Ai tuân giữ lời Người, sẽ muôn đời tồn tại. Ha-lê-lui-a.


✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: Mt 13,36-43

Như người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy lửa đốt đi thế nào, thì đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy.

Khi ấy, Đức Giê-su bỏ đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần Người và thưa rằng : “Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe.” Người đáp : “Kẻ gieo hạt giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Hạt giống tốt, đó là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái Ác Thần. Kẻ thù đã gieo cỏ lùng là quỷ dữ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên sứ. Vậy, như người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy lửa đốt đi thế nào, thì đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy. Con Người sẽ sai các thiên sứ của Người tập trung mọi kẻ làm gương mù gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác, mà tống ra khỏi Nước của Người, rồi quăng chúng vào lò lửa ; ở đó, người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của Cha họ. Ai có tai thì nghe.”

Suy niệm

Xã hội Việt Nam thật tang thương. Bạn cứ nhìn vào đoàn người tỵ nạn dưới mọi hình thức sẽ thấy cảnh chia ly giữa thời bình. Xã hội loạn lạc, chém giết, cướp bóc và một chính phủ đang ngang nhiên chấp nhận những tai họa của tương lai bằng việc cấp phép và rước về rác thải của thế giới. Xã hội như thế xem ra cỏ lùng nhiều hơn lúa.

Ấy vậy, cỏ lùng ấy lại là những con người, những con người như chúng ta. Họ làm điều đó vì thấy mình là kẻ ngoài cuộc. Họ làm thế vì thấy mình có quyền và đứng trên kẻ khác. Và đôi khi cũng là chính chúng ta. Chúng ta đứng ngoài cuộc vì chẳng gì liên can đến mình. Chúng ta đứng trên tất cả để phán xét. Ít khi chúng ta thấy mình là thành phần trong đó và phải có trách nhiệm thay đổi. Chúng ta có lẽ cũng là cỏ lùng như những cỏ lùng lộng hành ngoài kia. Những kẻ coi thiên nhiên và người khác như một công cụ hơn là một người anh em để yêu thương và giúp hoàn thiện. Chỉ khi nào thay đổi nhãn quan thì mọi chuyện mới có thể khác đi.

Ai cũng biết và cũng yêu thiên nhiên quê hương đất nước nhưng đó là lời nói trên môi và ý nghĩ vụt qua nếu không có tình thương. Tình thương mới níu kéo con người lại và đặt để họ bên cạnh nhau. Tình thương mới hóa cỏ lùng thành lúa. Bởi vậy, ít khi người ta nói từ yêu độc lập nhưng thường ghép yêu thương. Thương nhưng không được thương hại mà là thương yêu, thương xót và thương giúp. Tình thương sẽ cải biến cuộc đời, con người và xã hội.

Lạy Chúa, xin hãy ghé mắt nhìn xem cánh đồng Việt Nam đầy cỏ lùng, cả cánh đồng tâm hồn chúng con nữa. Xin hãy tuôn đổ thần khí tình yêu để biến đổi cuộc đời chúng con trở thành hạt lúa trĩu hạt trong ngày mùa công chính.

Đăng nhận xét