Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017

THÁNH GIU-SE, BẠN TRĂM NĂM ĐỨC MA-RI-A lễ trọng - 19/3

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017 | 15:03

Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai: 2 Sm 7,4-5a.12-14a.16

Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.

Hồi ấy, có lời Đức Chúa phán với ông Na-than rằng :

“Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít : Đức Chúa phán thế này : Khi ngày đời của ngươi đã mãn và ngươi đã nằm xuống với cha ông, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi -một người do chính ngươi sinh ra-, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền. Chính nó sẽ xây một nhà để tôn kính danh Ta, và Ta sẽ làm cho ngai vàng của nó vững bền mãi mãi. Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con. Trước mặt Ta, nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ muôn đời bền vững, và ngai vàng của ngươi sẽ được củng cố đến muôn đời.”

Đáp ca : Tv 88,2-3.4-5.27 và 29 (Đ. c.37)

Đ.Dòng dõi Người sẽ trường tồn vạn kỷ.

Tình thương Chúa, đời đời con ca tụng,
qua muôn ngàn thế hệ
miệng con rao giảng lòng thành tín của Ngài.
Vâng con nói : “Tình thương ấy được xây dựng tới thiên thu,
lòng thành tín Chúa được thiết lập trên trời.”

Đ.Dòng dõi Người sẽ trường tồn vạn kỷ.

Xưa Chúa phán : “Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn,
đã thề cùng Đa-vít, nghĩa bộc Ta,
rằng : dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến ngàn đời,
ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ.”

Đ.Dòng dõi Người sẽ trường tồn vạn kỷ.

Người sẽ thưa với Ta : “Ngài chính là Thân Phụ,
là Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con được cứu độ !”
Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở
và thành tín giữ giao ước với Người.

Đ.Dòng dõi Người sẽ trường tồn vạn kỷ.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma: Rm 4,13.16-18.22

Mặc dầu không còn gì để trông cậy, ông vẫn trông cậy và vững tin.

Thưa anh em, không phải chiếu theo Lề Luật, mà Thiên Chúa đã hứa cho ông Áp-ra-ham và dòng dõi ông được thế gian làm gia nghiệp ; nhưng ông được lời hứa đó, vì đã trở nên công chính nhờ lòng tin. Bởi vậy, vì tin mà người ta được thừa hưởng lời Thiên Chúa hứa ; như thế lời hứa là ân huệ Thiên Chúa ban không, và có giá trị cho toàn thể dòng dõi ông Áp-ra-ham, nghĩa là không phải chỉ cho những ai giữ Lề Luật, mà còn cho những ai có lòng tin như ông. Ông là tổ phụ chúng ta hết thảy, như có lời chép : Ta đã đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ông là tổ phụ chúng ta trước mặt Thiên Chúa, Đấng ông tin tưởng, Đấng làm cho kẻ chết được sống và khiến những gì không có hoá có.

Mặc dầu không còn gì để trông cậy, ông vẫn trông cậy và vững tin, do đó ông đã trở thành tổ phụ nhiều dân tộc, như lời Thiên Chúa phán : Dòng dõi ngươi sẽ đông đảo như thế. 22 Bởi vậy, ông được kể là người công chính.

Tung hô Tin Mừng  : Tv 83,5

Lạy Chúa, phúc thay người ở trong thánh điện

họ luôn luôn được hát mừng Ngài.

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: Mt 1,16.18-21.24a 

Ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy.

Ông Gia-cóp sinh ông Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.

Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô : bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng : “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy.

Suy niệm

ÂM THẦM - Lễ thánh Giuse

Tưởng dễ dàng, nhưng ngược lại, thật là ghê gớm khi sống mà không hề nổi trội, không người biết mặt, không ai biết tên. Cứ âm âm thầm thầm lặng lẽ sống rồi cũng âm âm thầm thầm lặng lẽ biến mất !

Thì cứ trong một đám đông, mình chẳng có chi nổi trội, chẳng ai biết đến, chẳng ai quan tâm, có mặt mà cũng như không, thì quả là... đau đớn cho sự vô danh lầm lũi !

Thực ra thì ai đến trong cuộc đời này mà không như thế ! Đến cõi trần gian, quay cuồng múa may một trận, rồi biến. Còn vết tích gì đâu. Ai biết mình. Ai nhớ đến mình đâu. Vậy mà, trong từng giây từng phút, cứ cần phải "tỏ mình ra", làm màu làm mè, từ tấm áo manh quần, cái xe cộ nhà cửa, cho đến tí tài vặt để xưng danh. Ngay trong đời sống đạo đức hay tâm linh, dù rất chân thành, nhiều người vẫn nghĩ rằng phải tỏ ra, phải nói lên, phải hiện diện, thì mới có tác dụng.

Nhớ đến cả ngàn đan sĩ bên Kitô giáo. Khép mình vào sau cánh cửa đan viện, coi như đời mình đã xong đã hết. Hoàn toàn vô công vô danh. Lại nhớ đến những người tu thiền trên núi cao, trong hốc đá. Hầu hết đều sống và chết ra như vô ích và chẳng ai biết tên tuổi và hành trạng.

Nội lực phải lớn lao ghê lắm. Tình yêu phải sâu dầy nhiều lắm. Cái tôi phải tan biến hết đi. Và nâng niu chăm sóc Thánh Tính trên tay trong mắt trong tim mình. Mình chẳng còn là gì nữa ! Chỉ có Thánh Tính ngày càng lớn lên, và là Tất Cả cho mình, cho người, cho đời.

Người âm thầm như mặt đất sâu dầy rộng khắp như vậy, để dưỡng nuôi Thánh Tính, lại là kẻ rất cần thiết cho cuộc đời mà ai cũng đang ồn ào cuống quít khẳng định chính mình.

Bài suy niệm của cha Đặng San

Đăng nhận xét