Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

Thứ Bảy Tuần XVI năm chẵn - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018 | 13:11

Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a: Gr 7,1-11
Phải chăng các ngươi coi nhà này, coi nơi danh Ta được kêu khấn là hang trộm cướp sao ?
1 Đây là lời Đức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a : 2 Ngươi hãy đứng ở cửa Đền Thờ Đức Chúa và tuyên bố những lời sau đây : Tất cả những người Giu-đa qua cửa này vào thờ phượng Đức Chúa, hãy nghe lời Đức Chúa. 3 Đức Chúa các đạo binh là Thiên Chúa của Ít-ra-en phán : Hãy cải thiện lối sống và hành động của các ngươi, Ta sẽ cho các ngươi lưu lại nơi này. 4 Đừng ỷ vào lời giả dối sau đây : “Đền Thờ của Đức Chúa ! Đền Thờ của Đức Chúa ! Đã có Đền Thờ của Đức Chúa !” 5 Nếu các ngươi thật sự cải thiện lối sống và hành động của các ngươi, nếu các ngươi thật sự đối xử công bình với nhau, 6không ức hiếp ngoại kiều hay cô nhi quả phụ, nếu các ngươi không đổ máu người vô tội nơi đây, không đi theo các thần ngoại mà chuốc hoạ vào thân, 7thì Ta sẽ cho các ngươi lưu lại nơi này, trong phần đất Ta đã ban cho cha ông các ngươi đến muôn đời. 8 Nhưng các ngươi lại ỷ vào những lời dối trá vô giá trị. 9 Trộm cắp, giết người, ngoại tình, thề gian, đốt hương tế thần Ba-an và đi theo các thần lạ các ngươi không biết, 10 rồi lại vào nhà này, nơi danh Ta được kêu khấn, đến trước mặt Ta mà nói : “Chúng ta được an toàn !”, sau đó cứ tiếp tục làm những điều ghê tởm ấy. Thế nghĩa là gì ? 11 Phải chăng các ngươi coi nhà này, coi nơi danh Ta được kêu khấn là hang trộm cướp sao ? Ta, Ta thấy rõ hết - sấm ngôn của Đức Chúa.
Đáp ca: Tv 83,3.4.5-6a và 8a.11 (Đ. c.2)
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
3Mảnh hồn này khát khao mòn mỏi
mong tới được khuôn viên đền vàng.
Cả tấm thân con cùng là tấc dạ
những hướng lên Chúa Trời hằng sống
mà hớn hở reo mừng.
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
4Lạy Chúa Tể càn khôn là Đức Vua, là Thiên Chúa con thờ,
ngay chim sẻ còn tìm được mái ấm,
cánh nhạn kia cũng làm tổ đặt con
bên bàn thờ của Chúa !
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
5Phúc thay người ở trong thánh điện
họ luôn luôn được hát mừng Ngài.
6aPhúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh,8acàng tiến lên, họ càng mạnh bước.
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
11Một ngày tại khuôn viên thánh điện
quý hơn cả ngàn ngày.
Thà con ở cổng đền Thiên Chúa
vẫn còn hơn sống trong trại ác nhân !
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
Tung hô Tin MừngGc 1,21bc
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Hãy khiêm tốn đón nhận Lời đã được gieo vào lòng anh em ; Lời ấy có sức cứu độ linh hồn anh em. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: Mt 13,24-30
Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt.
24 Khi ấy, Đức Giê-su trình bày cho dân chúng nghe dụ ngôn sau đây : “Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. 25 Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. 26 Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. 27 Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng : ‘Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao ? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy ?’ 28 Ông đáp : ‘Kẻ thù đã làm đó !’ Đầy tớ nói : ‘Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không ?’ 29Ông đáp : ‘Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. 30 Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt : Hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi’.”

Suy niệm

Nước Việt vốn xinh đẹp lạ kỳ! Gia đình Việt vốn ấm êm lạ kỳ! Vậy mà, nước Việt ngày nay như một bà già xộc xệch; gia đình Việt ngày nay như một anh chàng cử tạ bỏ tập lâu ngày. Thật không hiểu được điều gì đang xảy ra cho Việt Nam.

Chuyện thế giới sao nhanh lo mà chuyện lũ lụt và bị cách ly trong nước cứ ngậm tăm. Phải chăng dân Việt là đám cỏ lùng không cần quan tâm. Phải chăng dân Việt là đám trộm cướp không ăn nhập gì với xã hội. Chắc không phải vậy đâu.

Chắc hẳn, điều xâu xa hơn là tâm hôn con người ta đang bị cỏ lùng hóa. Đời sống tâm linh đang bị hoang mạc hóa và biến thành sào huyệt của trộm cướp. Phải vậy mà lương tri bị đánh cắp? Cảm thức về tội ngày mai một? Tình liên đới thêm nhạt phai? ... Còn nhiều thứ lắm. Tất cả do niềm tin đã bị đánh cắp. Đó là sào huyệt của mọi thứ trộm cắp từ vật chất đến tinh thần và cả tâm linh. 

Ôi, con tự hỏi, sao Chúa cứ để vậy mãi? Sao không cho quả bom nguyên tử làm biến sạch dân Việt đi? Sao, sao, đủ thứ sao? Nhưng, Chúa không như con người. Ngài vẫn kiên nhẫn đợi chờ và đưa nó lên. Chúa vẫn muốn biến cỏ lùng thành lúa. Nhưng sao lâu quá Chúa ơi! 

Thật quá lâu, song con đã hiểu: với con người thì quá lâu. Với lượng từ bi Chúa, chẳng có gì cân đo đong đếm vắn dài. Thời gian chỉ có một. Thời gian và lượng định của TÌNH YÊU!

Đăng nhận xét