Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

Chúa Nhật Tuần XVIIB - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018 | 23:01

Bài trích sách các Vua quyển thứ hai: 2 V 4,42-44
Họ sẽ ăn, mà vẫn còn dư.
42 Hồi ấy, trong miền có nạn đói. Có một người từ Ba-an Sa-li-sa đến, đem bánh đầu mùa biếu ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa : hai mươi chiếc bánh lúa mạch và cốm đựng trong bị. Ông bảo : “Phát cho người ta ăn.” 43 Nhưng tiểu đồng hỏi ông : “Có bằng này, sao con có thể phát cho cả trăm người ăn được ?” Ông bảo : “Cứ phát cho người ta ăn ! Vì Đức Chúa phán thế này : Họ sẽ ăn, mà vẫn còn dư.” 44 Tiểu đồng phát cho người ta. Họ đã ăn, mà vẫn còn dư, như lời Đức Chúa phán.
Đáp ca: Tv 144,10-11.15-16.17-18 (Đ. x. c.16)
Đ.Chúa thương rộng mở tay ban,
đoàn con hết thảy muôn vàn thoả thuê.
10Lạy Chúa, muôn loài Chúa dựng nên phải dâng lời tán tạ,
kẻ hiếu trung phải chúc tụng Ngài,
11nói lên rằng : triều đại Ngài vinh hiển,
xưng tụng Ngài là Đấng quyền năng.
Đ.Chúa thương rộng mở tay ban,
đoàn con hết thảy muôn vàn thoả thuê.
15Lạy Chúa, muôn loài ngước mắt trông lên Chúa,
và chính Ngài đúng bữa cho ăn.
16Khi Ngài rộng mở tay ban,
là bao sinh vật muôn vàn thoả thuê.
Đ.Chúa thương rộng mở tay ban,
đoàn con hết thảy muôn vàn thoả thuê.
17Chúa công minh trong mọi đường lối Chúa,
đầy yêu thương trong mọi việc Người làm.
18Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Chúa,
mọi kẻ thành tâm cầu khẩn Người.
Đ.Chúa thương rộng mở tay ban,
đoàn con hết thảy muôn vàn thoả thuê.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô: Ep 4,1-6
Chỉ có một thân thể, một Chúa, một niềm tin, một phép rửa.
1 Thưa anh em, tôi là người đang bị tù vì Chúa, tôi khuyên nhủ anh em hãy sống cho xứng với ơn kêu gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em. 2 Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn, hiền từ và nhẫn nại ; hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau. 3 Anh em hãy thiết tha duy trì sự hiệp nhất mà Thần Khí đem lại, bằng cách ăn ở thuận hoà gắn bó với nhau. 4 Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như anh em đã được kêu gọi để chia sẻ cùng một niềm hy vọng. 5 Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép rửa. 6 Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi người, qua mọi người và trong mọi người.
Tung hô Tin Mừng: Lc 7,16
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an: Ga 6,1-15
Đức Giê-su cầm lấy bánh, rồi phân phát cho những người hiện diện, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý.
1 Khi ấy, Đức Giê-su sang bên kia biển hồ Ga-li-lê, cũng gọi là biển hồ Ti-bê-ri-a. 2 Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. 3 Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ. 4 Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái.
5 Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê : “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây ?” 6 Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. 7 Ông Phi-líp-phê đáp : “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” 8 Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người : 9 “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu !” 10 Đức Giê-su nói : “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi.” Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. 11 Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý. 12 Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ : “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi.” 13 Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. 14 Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói : “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian !” 15Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.

Suy niệm

Đói ăn, mệt nghỉ. Điều ấy ai chẳng biết. Song, có một cơn đói mà người ta hay quên như chính thở là điều quan hệ nhưng lại hay quên. Đó là con đói tâm linh.

Ngày nay, cón đói này trở nên khủng khiếp hơn khi con người ngày càng xa rời tôn giáo. Đó có thể là một tôn giáo cơ chế và cũng có thể là một tôn giáo vụ lợi. Họ bỏ các tôn giáo nhưng lại lao đầu như những con thiêu thân vào các hình thức tôn giáo mới ra đời và vào khoa học. Thực ra, đó là một hành trình lên đường tìm kiếm. Đôi khi, đó đơn giản là một sự chạy trốn.

Nhưng, chẳng tôn giáo nào hay con đường tâm linh nào là đích thực nếu không dẫn ta tới với Cội Nguồn của năng lượng sự sống. Chính nguồn năng lượng này làm thỏa mãn mọi cơn khát của sinh linh. Cơn khát chỉ no thỏa khi ta gặp được Đấng là Chân lý của mọi chân lý. Chân lý giải thoát chúng ta khỏi sự vướng vất của tính người, khỏi sự bung xung của lý trí, ngôn từ vụn vặt, khỏi những đã nguyên phân mảnh để làm một với Tuyệt Đối. Hòa để Thấy và Biết như Đấng là Thấy và Biết!

Đăng nhận xét