Thứ Ba, 3 tháng 10, 2017

Thứ Tư Tuần XXVI - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Ba, 3 tháng 10, 2017 | 13:01

Bài trích sách Nơ-khe-mi-a: Nkm 2,1-8
Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin cử thần đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại.
1 Vào tháng Ni-xan, năm thứ hai mươi đời vua Ác-tắc-sát-ta, vì nhiệm vụ chước tửu, tôi là Nơ-khe-mi-a, lấy rượu hầu vua. Chưa bao giờ tôi buồn rầu trước mặt vua. 2Vua nói với tôi : “Sao mặt khanh buồn rầu thế ? Khanh có đau ốm gì đâu ! Hẳn trong lòng phải có chuyện chi buồn lắm !” Tôi vô cùng sợ hãi, 3 bèn tâu vua : “Đức vua vạn vạn tuế ! Sắc mặt của thần không buồn sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ.” 4 Vua bảo tôi : “Vậy khanh muốn gì ?” Tôi cầu xin Thiên Chúa các tầng trời, 5 rồi thưa với vua : “Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là người vừa ý ngài, thì xin cử thần đi Giu-đa, đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại.” 6 Lúc ấy có hoàng hậu ngồi bên vua ; vua hỏi tôi : “Khanh đi bao lâu ? Bao giờ mới trở lại ?” Vua bằng lòng cử tôi đi và tôi xin hẹn với vua một kỳ hạn. 7 Tôi thưa với vua : “Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho thần đem tới các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, để họ cho phép thần đi qua đó đến tận Giu-đa. 8 Cũng xin một chiếu thư cho ông A-xáp, quản đốc ngự lâm, để ông cấp gỗ cho thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Đền Thờ, làm tường thành và làm nhà cho thần đến ở.” Vua ban cho tôi như thế, vì bàn tay nhân lành của Thiên Chúa tôi che chở tôi.
Đáp ca: Tv 136,1-2.3.4-5.6 (Đ. x. c.5a.6a)
Đ.Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi,
lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm.
1Bờ sông Ba-by-lon, ta ra ngồi nức nở
mà tưởng nhớ Xi-on ;
2trên những cành dương liễu,
ta tạm gác cây đàn.
Đ.Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi,
lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm.
3Bọn lính canh đòi ta hát xướng,
lũ cướp này mời gượng vui lên :
“Hát đi, hát thử đi xem
Xi-on nhạc thánh điệu quen một bài !”
Đ.Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi,
lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm.
4Bài ca kính Chúa Trời, làm sao ta hát nổi
nơi đất khách quê người ?
5Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi,
thì tay gảy đàn thành tê bại !
Đ.Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi,
lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm.
6Lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm,
nếu ta không hoài niệm, không còn lấy Giê-ru-sa-lem
làm niềm vui tuyệt đỉnh của tâm hồn.
Đ.Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi,
lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm.
Tung hô Tin Mừng: x. Pl 3,8-9
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Tôi chấp nhận mất hết, và coi tất cả như rác rưởi, để được Đức Ki-tô, được kết hợp với Người. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca:Lc 9,57-62
Thầy đi đâu, tôi cũng xin theo.
57 Khi ấy, đang khi Đức Giê-su đi đường cùng các môn đệ, thì có kẻ đến thưa Người rằng : “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” 58 Người trả lời : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”
59 Đức Giê-su nói với một người khác : “Anh hãy theo tôi !” Người ấy thưa : “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã.” 60 Đức Giê-su bảo : “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa.”
61 Một người khác nữa lại nói : “Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã.” 62 Đức Giê-su bảo : “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.”

Suy niệm
Một vị giảng thuyết chia sẻ trong buổi tĩnh tâm của nhà dòng nọ rằng: đời tu là một sự lựa chọn táo bạo vì chấp nhận xây dựng điều vững chắc trên nền bấp bênh. Tại sao vậy?
Thưa, điều ấy chẳng phải chỉ có nhà tu mà ngay cả chúng ta, là Kitô hữu, chúng ta chấp nhận đi vào con đường bấp bênh và thử thách của trần gian để đứng vào hàng ngũ sự thật và thế giới vĩnh cửu. Như thế, chẳng phải xây dựng điều chắc chắn trên cái bấp bênh..
Lạy Chúa, xin cho con có được sự bấp bênh như kẻ không chỗ tựa đầu để chỉ còn biết nương tựa vào Chúa. Amen.

Đăng nhận xét