Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018

Thứ Năm Tuần II năm chẵn - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018 | 12:42

Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất: 1 Sm 18,6-9 ; 19,1-7
Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh.
18 6 Ngày ấy, khi ông Đa-vít hạ được tên Phi-li-tinh trở về, thì phụ nữ từ hết mọi thành của Ít-ra-en kéo ra, ca hát múa nhảy, đón vua Sa-un, với trống con, với tiếng reo mừng và tiếng não bạt. 7 Phụ nữ vui đùa ca hát rằng :
“Vua Sa-un hạ được hàng ngàn,
ông Đa-vít hàng vạn.”
8 Vua Sa-un giận lắm, và bực mình vì lời ấy. Vua nói : “Người ta cho Đa-vít hàng vạn, còn ta thì họ cho hàng ngàn. Nó chỉ còn thiếu ngôi vua nữa thôi !” 9 Từ ngày đó về sau, vua Sa-un nhìn Đa-vít với con mắt ghen tị.
19 1 Vua Sa-un nói với ông Giô-na-than, con vua, và với toàn thể triều thần về ý định giết ông Đa-vít. Nhưng ông Giô-na-than, con vua Sa-un, lại rất có cảm tình với ông Đa-vít. 2 Ông Giô-na-than báo cho ông Đa-vít rằng : “Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh. Vậy sáng mai anh hãy coi chừng, hãy ở nơi kín đáo và ẩn mình đi. 3Phần tôi, tôi sẽ đi ra, sẽ đứng cạnh cha tôi trong cánh đồng, nơi anh đang trốn, tôi sẽ nói với cha tôi về anh. Thấy thế nào, tôi sẽ báo cho anh.”
4 Ông Giô-na-than gặp vua Sa-un, cha mình, và nói tốt cho ông Đa-vít. Ông nói với vua : “Xin đức vua đừng phạm tội hại tôi tớ ngài là Đa-vít, vì anh ấy đã không phạm tội hại ngài, và các hành động của anh là điều rất lợi cho ngài. 5 Anh đã liều mạng hạ tên Phi-li-tinh, và Đức Chúa đã thắng lớn để bảo vệ toàn thể Ít-ra-en. Ngài đã thấy và đã vui mừng. Vậy sao ngài lại phạm tội đổ máu vô tội, mà vô cớ giết Đa-vít ?” 6Vua Sa-un nghe theo lời ông Giô-na-than, vua thề rằng : “Có Đức Chúa hằng sống, ta thề : nó sẽ không bị giết.” 7 Ông Giô-na-than gọi ông Đa-vít đến và thuật lại tất cả những điều ấy ; rồi dẫn ông Đa-vít đến với vua Sa-un, và ông Đa-vít lại phục vụ vua như trước.
Đáp ca: Tv 55,2-3a.9-10ab.10c-11.12-13 (Đ. c.5bc)
Đ.Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi.
2Xin thương xót con cùng, lạy Thiên Chúa,
vì người ta giày xéo thân con, và suốt ngày tấn công chèn ép.
3aĐịch thù con giày xéo suốt ngày,
bè lũ tấn công nhiều vô kể.
Đ.Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi.
9Bước đường con lận đận, chính Ngài đã đếm rồi.
Xin lấy vò mà đựng nước mắt con.
Nào Ngài đã chẳng ghi tất cả vào sổ sách ?
10abĐịch thù phải tháo lui vào ngày tôi cầu cứu.
Đ.Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi.
10cTôi biết rằng : Thiên Chúa ở bên tôi.11Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và ca tụng lời Người ;
tôi ca tụng lời Chúa.
Đ.Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi.
12Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi ;
phàm nhân làm gì nổi được tôi ?
13Lạy Thiên Chúa, lời khấn hứa cùng Ngài, con xin giữ,
lễ tạ ơn, nguyện sẽ dâng Ngài.
Đ.Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi.
Tung hô Tin Mừng: x. 2 Tm 1,10
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đấng cứu độ chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô: Mc 3,7-12
Các thần ô uế kêu lên : Ông là Con Thiên Chúa. Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người.
7 Khi ấy, Đức Giê-su cùng với các môn đệ lui về phía Biển Hồ. Từ miền Ga-li-lê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giu-đê, 8 từ Giê-ru-sa-lem, từ xứ I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi-đôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm. 9 Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn. 10 Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến tất cả những ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người. 11 Còn các thần ô uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì phủ phục trước mặt Người và kêu lên : “Ông là Con Thiên Chúa !” 12 Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.

Suy niệm

Thần ô uế kêu lên: Ông là Con Thiên Chúa. Nhưng thầy Giêsu lại cấm ngặt không cho chúng tiết lộ Người là ai. Chẳng lẽ Thiên Chúa không vui khi được nhận biết và tôn thờ hay sao? Không, Người vui mừng khi con người nhận biết để vui hưởng hạnh phúc cùng Người nhưng đó là tôn thờ trong tình yêu và lòng mến chứ không phải sợ hãi như thần ô uế. Thiên Chúa là Chúa của lòng mến chứ không phải của sự sợ hãi. Vì vậy, khi một gia đình sống chan hòa trong tình yêu cũng là một gia đình loan báo Chúa tình yêu và làm Chúa vui thích. Chắc chắn, người không khi nào ngăn cản điều đó.

Đăng nhận xét