Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Thứ Năm Tuần XXV năm chẵn - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018 | 12:42

Bài trích sách Giảng viên: Gv 1,2-11
Dưới ánh mặt trời, nào có chi mới lạ ?
2 Ông Cô-he-lét nói : “Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân. 3 Lợi lộc gì đâu khi con người phải chịu đựng bao gian lao vất vả dưới ánh nắng mặt trời ? 4 Thế hệ này đi, thế hệ kia đến, nhưng trái đất mãi mãi trường tồn. 5 Mặt trời mọc rồi lặn ; mặt trời vội vã ngả xuống nơi nó đã mọc lên. 6 Gió thổi xuống phía nam, rồi xoay về phía bắc : gió xoay lui xoay tới rồi gió đi ; gió trở qua trở lại lòng vòng. 7 Mọi khúc sông đều xuôi ra biển, nhưng biển cũng chẳng đầy. Sông chảy tới đâu thì từ đó sông lại tiếp tục. 8 Chuyện gì cũng nhàm chán, chẳng thể nói gì hơn. Mắt có nhìn bao nhiêu cũng chẳng thấy gì lạ, tai có nghe đến mấy cũng chẳng thấy gì mới.
9Điều đã có, rồi ra sẽ có, chuyện đã làm, rồi lại sẽ làm ra :
dưới ánh mặt trời, nào có chi mới lạ ?
10 “Nếu có điều gì đáng cho người ta nói : ‘Coi đây, cái mới đây này !’, thì điều ấy đã có trước chúng ta từ bao thế hệ rồi. 11 Chẳng ai còn nhớ đến người xưa, và đối với những người đến sau thì cũng thế ; các thế hệ mai sau sẽ chẳng còn nhớ đến họ.”
Đáp ca: Tv 89,3-4.5-6.12-13.14 và 17 (Đ. c.1)
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
3Chúa bắt phàm nhân trở về cát bụi,
Ngài phán bảo : “Hỡi người trần thế, trở về cát bụi đi !”
4Ngàn năm Chúa kể là gì,
tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,
khác nào một trống canh thôi !
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
5Ngài cuốn đi, chúng chỉ là giấc mộng,
như cỏ đồng trổi mọc ban mai,
6nở hoa vươn mạnh sớm ngày,
chiều về ủ rũ tàn phai chẳng còn.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
12Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống,
ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.
13Lạy Chúa, xin trở lại ! Ngài đợi đến bao giờ ?
Xin chạnh lòng thương xót những tôi tớ Ngài đây.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
14Từ buổi mai, xin cho đoàn con được no say tình Chúa,
để ngày ngày được hớn hở vui ca.
17Xin cho chúng con được vui hưởng
lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con.
Việc tay chúng con làm, xin Ngài củng cố,
xin củng cố việc tay chúng con làm.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
Tung hô Tin Mừng: Ga 14,6
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca: Lc 9,7-9
Ông Gio-an, chính ta đã chém đầu rồi ! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế ?
7 Khi ấy, tiểu vương Hê-rô-đê nghe biết tất cả những gì đã xảy ra, thì phân vân lắm. Thật vậy, có kẻ nói : “Đó là ông Gio-an từ cõi chết trỗi dậy.” 8Kẻ khác nói : “Ông Ê-li-a xuất hiện đấy !” Kẻ khác nữa lại nói : “Đó là một ngôn sứ thời xưa sống lại.” 9 Còn vua Hê-rô-đê thì nói : “Ông Gio-an, chính ta đã chém đầu rồi ! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế ?” Rồi vua tìm cách gặp Đức Giê-su.

Suy niệm

Hêrôđê đã nghe danh Giêsu và ông đã muốn biết về Người. Song, đó mới là nghe người ta nói, nghe đồn thổi chứ ông chưa muốn gặp gỡ và đụng chạm vào Giêsu. Động chạm vào Giêsu thực sự chắc chắn đòi buộc ông phải thay đổi. Một sự thay đổi trong tình yêu và lòng nhân ái. Song, chính ông, ông chưa dám thay đổi. Ông muốn quay về đường xưa lối cũ.

Đường xưa lối cũ của ông là lối sống gắn bó với sự phù vân của danh vọng tiền tài. Điều ông Côhêlét nhắc nhở bao lâu dường như ông chưa nghe. Điều ông nhắc nhở cũng chính là trải nghiệm của người cảm nghiệm được nhờ đời sống gắn kết với Chúa. Mọi sự đều là phù vân, chẳng có gì mới dưới ánh mặt trời này. Tất cả là quy luật ngàn đời Thiên Chúa đã định sẵn. Bởi vậy, đừng dính mắc vào cái hữu hạn để rồi quên đi cội nguồn vô hạn đem đến sự sống cho ta là chính Thiên Chúa.

Nhưng, cái phù vân này cũng do Chúa dựng nên. Vì vậy, hãy đến với phù vân không phải như sự ta thán loại trừ nhưng với tâm tình tạ ơn Chúa. Hãy cám ơn sự phù vân để ta nhận chân sự vĩnh cửu. Hãy biết cám ơn đời hữu hạn để ta dám bước vào với vô biên. Hãy cám ơn vì chẳng có gì mới dưới ánh mặt trời nhưng đó lại là điều dẫn chúng ta đến với Đấng luôn mới là Thiên Chúa. 

Vì vậy, hãy khởi sự đi thôi. Hãy lên đường, lên đường, lên đường mỗi ngày để gặp Đấng là LẼ SỐNG đời ta. Đừng chỉ tìm cách gặp nơi xa hoa như Hêrôđê nhưng hãy rời bỏ nơi mình ở để lên đường như Abraham. Hãy rời bỏ sự an toàn của mình để tiến tới như Maria trong ngày truyền tin. Lên đường, lên đường, nào ta lên đường!

Đăng nhận xét