Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

Thứ Tư Tuần XXIV năm chẵn - Mùa Thường Niên

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018 | 11:16

Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô: 1 Cr 12,31 - 13,13
Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến.
12 31 Thưa anh em, trong các ân huệ của Thiên Chúa, anh em cứ tha thiết tìm những ơn cao trọng nhất. Nhưng đây tôi xin chỉ cho anh em con đường trổi vượt hơn cả.
13 1 Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng. 2 Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì. 3 Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi. 4 Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, 5 không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, 6 không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. 7 Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả. 8 Đức mến không bao giờ mất được. Ơn nói tiên tri ư ? Cũng chỉ nhất thời. Nói các tiếng lạ chăng ? Có ngày sẽ hết. Ơn hiểu biết ư ? Rồi cũng chẳng còn. 9 Vì chưng sự hiểu biết thì có ngần, ơn nói tiên tri cũng có hạn. 10Khi cái hoàn hảo tới, thì cái có ngần có hạn sẽ biến đi. 11 Cũng như khi tôi còn là trẻ con, tôi nói năng như trẻ con, hiểu biết như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con ; nhưng khi tôi đã thành người lớn, thì tôi bỏ tất cả những gì là trẻ con. 12 Bây giờ chúng ta thấy lờ mờ như trong một tấm gương, mai sau sẽ được mặt giáp mặt. Bây giờ tôi biết chỉ có ngần có hạn, mai sau tôi sẽ được biết hết, như Thiên Chúa biết tôi. 13 Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến.
Đáp ca: Tv 32,2-3.4-5.12 và 22 (Đ. c.12b)
Đ.Hạnh phúc thay dân nào
Chúa chọn làm gia nghiệp.
2Tạ ơn Chúa, gieo vạn tiếng đàn cầm,
kính mừng Người, gảy muôn cung đàn sắt.
3Nào dâng Chúa một khúc tân ca,
rập tiếng hoan hô, nhã nhạc vang lừng.
Đ.Hạnh phúc thay dân nào
Chúa chọn làm gia nghiệp.
4Vì lời Chúa phán quả là ngay thẳng,
mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin.
5Chúa yêu thích điều công minh chính trực,
tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
Đ.Hạnh phúc thay dân nào
Chúa chọn làm gia nghiệp.
12Hạnh phúc thay quốc gia
được Chúa làm Chúa Tể,
hạnh phúc thay dân nào
Người chọn làm gia nghiệp.
22Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
Đ.Hạnh phúc thay dân nào
Chúa chọn làm gia nghiệp.
Tung hô Tin Mừng: x. Ga 6,63c.68c
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa, Lời Chúa là thần khí và là sự sống ; Chúa có những lời đem lại sự sống đời đời. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca: Lc 7,31-35
Chúng tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa ; chúng tôi hát bài đưa đám, mà các anh không khóc than.
31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông về ông Gio-an rằng : “Tôi phải ví người thế hệ này với ai ? Họ giống ai ? 32 Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói :
‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh,
mà các anh không nhảy múa ;
tụi tôi hát bài đưa đám,
mà các anh không khóc than.’
33 “Thật vậy, ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo : ‘Ông ta bị quỷ ám.’ 34 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo : ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.’ 35 Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.”

Suy niệm

Goethe viết: mọi lý thuyết đều màu xám, chỉ cây đời mãi xanh tươi. Đâu là nhựa sống của cây đời.

Nhựa sống của cây đời chính là Đức mến. Đức mến như nhạc trưởng điều khiển buổi hòa nhạc với những nhạc cụ khác nhau. Đức mến kết nối tất cả tạo nên bản hòa ca của cuộc sống và làm cho bản nhạc trở nên có giá trị. Tuy rằng, đức mến quan trọng nhất nhưng chúng ta không thể thiếu được đức tin và đức cậy.

Đức tin sống động bởi đức mến và đức tin là đảm bảo cho những gì chúng ta hy vọng. Vì vậy, đức mến cũng chính là chỗ điểm tựa của đức cậy trông, là chất hồ nối các viên đá sống để xây nên tòa nhà giáo hội. Nơi đó, chúng ta sống yêu thương và làm chứng cho Chúa như cộng đoàn Kitô tiên khởi. Với cộng đoàn đó, không một ai bị lạc điệu trong bản giao hưởng Đức Ái.

Lạy Chúa, xin dạy chúng con sống Đức Mến mọi lúc mọi nơi!

Đăng nhận xét